Phòng, chống “Diễn biến hòa bình”

Tỉnh táo, kiên định về nguyên tắc, chiến lược

Chủ nghĩa đế quốc (CNĐQ) và các thế lực thù địch (TLTĐ) luôn xác định Việt Nam là một trọng điểm trong chiến lược “diễn biến hòa bình” chống các nước xã hội chủ nghĩa (XHCN) và độc lập dân tộc. CNĐQ đối với nước ta cũng mang tính chất hai mặt. Một mặt, buộc phải cùng tồn tại hòa bình với nước Cộng hòa XHCN Việt Nam vì những lợi ích kinh tế, chính trị và chiến lược trong chiến lược toàn cầu mới của CNĐQ hiện nay. Mặt khác, xuất phát từ bản chất giai cấp, từ tính đối kháng giữa chủ nghĩa tư bản (CNTB) và chủ nghĩa xã hội (CNXH), CNĐQ đã và đang đẩy mạnh thực hiện chiến lược “diễn biến hòa bình” nhằm lật đổ chế độ XHCN ở Việt Nam.

Tuổi trẻ Thủ đô đi bộ hưởng ứng Ngày hội văn hóa hòa bình do thành phố Hà Nội tổ chức. Ảnh | Trần Hải
Tuổi trẻ Thủ đô đi bộ hưởng ứng Ngày hội văn hóa hòa bình do thành phố Hà Nội tổ chức. Ảnh | Trần Hải

"Diễn biến hòa bình" là chiến lược tiến công trên quy mô toàn cầu của CNĐQ và các TLTĐ, đứng đầu là đế quốc Mỹ nhằm chống, phá CNXH, độc lập dân tộc và tiến bộ xã hội bằng các biện pháp phi vũ trang, thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” nhằm chuyển hóa chế độ chính trị - xã hội theo quỹ đạo của CNTB do Mỹ điều khiển và thao túng”.

Chiến lược “diễn biến hòa bình” được thực hiện thông qua việc sử dụng tổng hợp các phương thức, thủ đoạn hoạt động, phá hoại thâm độc, tinh vi với tính chất, phạm vi và mức độ khác nhau, kể cả biện pháp răn đe quân sự, diễn ra trên mọi lĩnh vực của đời sống xã hội. Trong đó, kinh tế, chính trị, tư tưởng và nội bộ là mặt trận nóng bỏng, dân tộc và tôn giáo là “ngòi nổ”. Mục tiêu chiến lược của CNĐQ là: Thúc đẩy tự do hóa về chính trị và kinh tế, từ đó chuyển hóa chế độ chính trị, xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, xóa bỏ chế độ XHCN, chuyển hóa Việt Nam theo quỹ đạo của CNTB, khôi phục vai trò thống trị của CNĐQ ở Việt Nam và Đông Dương.

Chủ trương, biện pháp chiến lược của CNĐQ và các TLTĐ đối với Việt Nam có sự điều chỉnh trong tình hình mới. Đó là, đẩy mạnh thực hiện kết hợp chặt chẽ ba nội dung chiến lược then chốt: “diễn biến hòa bình”; kết hợp bạo loạn lật đổ; răn đe quân sự và sẵn sàng chiến tranh khi cần thiết và khi có thời cơ, điều kiện. Ba nội dung chiến lược đó quan hệ chặt chẽ, hỗ trợ lẫn nhau, tác động sâu sắc đến công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam XHCN của chúng ta.

“Diễn biến hòa bình” của CNĐQ và các TLTĐ đối với xã hội Việt Nam nhằm mục tiêu duy nhất là xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, lật đổ chế độ XHCN ở Việt Nam, thiết lập chính quyền thân CNĐQ, đi theo quỹ đạo của CNTB.

Để thực hiện mục tiêu đó, CNĐQ và các TLTĐ thực hiện “diễn biến hòa bình” trên tất cả các lĩnh vực của đời sống xã hội.

Trên lĩnh vực kinh tế, bằng mọi thủ đoạn và biện pháp, chúng tác động thúc đẩy kinh tế tư nhân và các thành phần kinh tế phi XHCN khác để lấn át và tiến tới vô hiệu hóa vai trò của kinh tế Nhà nước, làm cho kinh tế Nhà nước mất vai trò chủ đạo, không còn là “là lực lượng vật chất quan trọng và công cụ để Nhà nước định hướng và điều tiết vĩ mô nền kinh tế”; chuyển hóa nền kinh tế nước ta đi theo quỹ đạo tư bản chủ nghĩa.

Trên lĩnh vực chính trị, chúng tìm mọi cách nhằm xóa bỏ sức ảnh hưởng của chủ nghĩa Mác-Lê-nin và tư tưởng Hồ Chí Minh trong các tầng lớp nhân dân; xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, phủ định chân lý “độc lập dân tộc gắn liền với CNXH”, xóa bỏ chế độ XHCN ở Việt Nam.

Trên lĩnh vực tư tưởng - văn hóa, chúng dùng mọi thủ đoạn để xuyên tạc, bôi nhọ, đả kích truyền thống, bản sắc văn hóa Việt Nam; đặc biệt là văn hóa, văn nghệ cách mạng, lối sống XHCN; truyền bá văn hóa, lối sống tư sản phương Tây: lối sống thực dụng, chủ nghĩa cá nhân cực đoan, kích thích chủ nghĩa hưởng lạc, lối sống trụy lạc, phi nhân tính. Chúng ráo riết đẩy mạnh đầu tư, hiện đại hóa trang thiết bị, các phương tiện thông tin, truyền thông, sử dụng in-tơ-nét và địa chỉ truyền thông nước ngoài để phát tán tài liệu, xuyên tạc, vu cáo, gieo rắc thông tin xấu, độc hại. Nhiều thông tin xấu trên mạng xã hội đã gây hoang mang, làm nhiễu loạn thông tin, tác động tiêu cực đến đời sống văn hóa, tinh thần của xã hội.

Trên lĩnh vực xã hội, chúng triệt để lợi dụng vấn đề dân tộc, tôn giáo, dân chủ, nhân quyền để phá hoại khối đại đoàn kết toàn dân, chia rẽ sự đoàn kết, cố kết dân tộc. Chúng khai thác, khoét sâu những mặt trái của cơ chế thị trường; những khiếm khuyết của Đảng và Nhà nước ta trong lãnh đạo, chỉ đạo tổ chức thực hiện các vấn đề xã hội trong quá trình đổi mới; triệt để lợi dụng mâu thuẫn xã hội và sự thoái hóa, tha hóa của một bộ phận cán bộ, đảng viên để kích động chống phá, gây biến động chính trị, kinh tế - xã hội, thúc đẩy “tự diễn biến”,“tự chuyển hóa” tạo cớ can thiệp, lật độ chế độ XHCN.

Trên lĩnh vực quốc phòng, an ninh, chúng hết sức tranh thủ lợi dụng những hoạt động công khai, hợp pháp để thu thập thông tin tình báo, thâm nhập sâu vào mọi lĩnh vực của đời sống xã hội để thực hiện “diễn biến hòa bình”, phá hoại về quốc phòng, an ninh. Trong đó, chúng chĩa mũi nhọn chống phá vào lực lượng vũ trang; tìm mọi cách để “phi chính trị hóa” và “vô hiệu hóa” lực lượng vũ trang, trước hết là Quân đội nhân dân và Công an nhân dân; chia rẽ lực lượng vũ trang với Đảng, Nhà nước và nhân dân, chia rẽ trong nội bộ lực lượng vũ trang; lôi kéo lực lượng vũ trang ngả theo các lực lượng phản cách mạng, chống lại Đảng Cộng sản Việt Nam và chế độ XHCN.

Trên lĩnh vực đối ngoại, chúng kết hợp hoạt động ngoại giao với các hoạt động kinh tế, quân sự để gây sức ép buộc Việt Nam phải nhân nhượng trong các vấn đề nội bộ, thực hiện tự do, dân chủ, nhân quyền theo kiểu phương Tây; chia rẽ Việt Nam với các nước láng giềng; dùng mọi thủ đoạn ngoại giao để truyền bá quan điểm tư sản của phương Tây vào đội ngũ cán bộ, đảng viên trong bộ máy Đảng và Nhà nước ta.

Tất cả những hoạt động chống phá nêu trên đều nhằm một mục đích duy nhất là: “Thúc đẩy tự do, xóa bỏ CNXH ở Việt Nam, đưa Việt Nam đi theo quỹ đạo của CNTB, lệ thuộc vào CNĐQ”.

Chiến lược “diễn biến hòa bình” là một cuộc tiến công phản cách mạng toàn diện, rất thâm độc và xảo quyệt. Đó là sự can thiệp vừa tinh vi, thâm hiểm, vừa trắng trợn, ngạo mạn của CNĐQ và các TLTĐ vào các nước XHCN. Nó được thực hiện bằng nhiều thủ đoạn, trên các lĩnh vực khác nhau. Các TLTĐ vừa tiến công trực diện, trực tiếp về chính trị, tư tưởng, tổ chức; vừa thông qua các lĩnh vực kinh tế, văn hóa - xã hội, quốc phòng - an ninh, thông qua các mối quan hệ đối ngoại, giao lưu quốc tế để tác động chống phá. Đặc biệt, trong tình hình hiện nay khi chúng ta đang triển khai thực hiện Nghị quyết Đại hội XII của Đảng, các Nghị quyết T.Ư 4 (Khóa XI và XII) và các nghị quyết khác, các TLTĐ triệt để khai thác, lợi dụng sự thiếu đồng bộ, chưa hoàn chỉnh trong chủ trương, đường lối, chính sách của Đảng, Nhà nước ta, nhất là những thiếu sót trong công tác quản lý, điều hành và tổ chức thực hiện để kích động chống phá, tác động làm chệch hướng XHCN, đi theo quỹ đạo tư bản chủ nghĩa. Chúng sử dụng và kết hợp hết sức linh hoạt các thủ đoạn tác động, chống phá giữa bí mật với công khai; nửa hợp pháp, bất hợp pháp với hợp pháp; khi tinh vi, tế nhị, khi thô bạo, trịch thượng; kết hợp chặt chẽ các biện pháp kinh tế, ngoại giao với kiềm chế và răn đe quân sự; giữa bên trong với bên ngoài để tiến hành các hoạt động chống phá: từ tuyên truyền xuyên tạc, vu khống làm mất uy tín, tạo ra sự nghi kỵ, phân hóa, chia rẽ đến tác động cả bên trong và bên ngoài gây sức ép, khống chế, bao vây, phong tỏa, cô lập, đến các hoạt động phá hoại trực tiếp, kích động gây rối, chống đối, bạo loạn, ly khai, lật đổ với các phương thức: bạo loạn chính trị, bạo loạn bán vũ trang và vũ trang; kết hợp bạo loạn chính trị với bạo loạn vũ trang; hoặc vận dụng tổng hợp các phương thức, biện pháp, thủ đoạn để lật đổ chính quyền Nhà nước XHCN. Chúng kết hợp tiến công, chống phá toàn diện với tập trung vào những điểm yếu nhất để đánh đòn quyết định.

Hiện nay, CNĐQ và các TLTĐ đang triệt để lợi dụng vấn đề dân tộc, tôn giáo, nhân quyền. Chúng tìm mọi cách quốc tế hóa sự xung đột về dân tộc, sắc tộc, tôn giáo,... để can thiệp vào công việc nội bộ của nước ta. Trong những năm qua, nhất là trong hai năm gần đây, Nhà nước Việt Nam đã và đang thực thi nhiều chính sách, biện pháp cụ thể nhằm bảo đảm người dân được thụ hưởng đầy đủ các quyền tự do tôn giáo, tín ngưỡng, trong đó có Luật Tín ngưỡng, Tôn giáo được Quốc hội thông qua tháng 11-2016 (có hiệu lực vào tháng 1-2018). Thế nhưng, rất đáng tiếc các TLTĐ vẫn thường xuyên đưa ra những thông tin bịa đặt, thiếu khách quan, trích dẫn những thông tin sai lệch về Việt Nam. Mượn chiêu bài về dân tộc, tôn giáo, chúng tạo điều kiện, tiếp tay, trực tiếp chỉ đạo các hoạt động chống đối, phá hoại để thay đổi, chuyển hóa chính quyền nhà nước XHCN đi theo quỹ đạo tư bản chủ nghĩa. Chúng đặc biệt chú ý phương thức, thủ đoạn chuyển hóa chế độ nhà nước XHCN sang chế độ nhà nước tư bản chủ nghĩa một cách “êm thấm”, thông qua quá trình làm tha hóa, biến chất cả con người lẫn cơ cấu tổ chức, cơ chế lãnh đạo, quản lý điều hành từ trung ương đến các địa phương, cơ sở. Vấn đề then chốt nhất của phương thức này là làm biến chất cả ba cơ quan: lập pháp, hành pháp và tư pháp. Có thể, tên Đảng Cộng sản, tên Nhà nước XHCN vẫn còn; nhưng về bản chất thì thay đổi, đó không còn là Đảng Cộng sản được tổ chức, xây dựng và hoạt động theo những nguyên tắc xây dựng Đảng kiểu mới của chủ nghĩa
Mác-Lê-nin; không còn là nhà nước XHCN dựa trên nền tảng của chủ nghĩa Mác-Lê-nin, không còn là nhà nước của dân, do dân, vì dân; mà đó là nhà nước đã biến đổi về chất - nhà nước tư bản chủ nghĩa, xét về bản chất. Phương thức này diễn ra từ từ, không dễ nhận biết.

Nhận biết rõ âm mưu, thủ đoạn để chủ động phòng chống, chúng ta phải hết sức cảnh giác, không thể xem nhẹ phương thức “diễn biến hòa bình” vô cùng nguy hiểm này; phải đặc biệt coi trọng chống “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” từ bên trong, từ trên. Và, vấn đề có ý nghĩa quyết định là ở chỗ, dù trong hoàn cảnh nào cũng phải hết sức kiên định về nguyên tắc, về chiến lược; giữ vững bản chất cách mạng triệt để của Đảng Cộng sản trên nền tảng của chủ nghĩa Mác - Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh; giữ vững bản chất cách mạng của Nhà nước XHCN. Song chúng ta phải hết sức mềm dẻo về sách lược, khôn khéo và linh hoạt xử lý những vấn đề nảy sinh trong quá trình tiến hành công cuộc đổi mới, cũng như trong các mối quan hệ quốc tế theo phương châm của Chủ tịch Hồ Chí Minh: “Dĩ bất biến, ứng vạn biến”, sao cho “trong ấm ngoài êm”. Đó là thượng sách giữ nước.