Mảnh mai mà vững chắc

Người ta thường biết đến Lữ Mai là nhà thơ, nhà báo nhiều hơn là một nhà văn. Thế nhưng chị lại là một cây bút sung sức và có khoảng thời gian dài gắn bó với thể loại truyện ngắn. Gần đây, chị cho ra mắt “Linh hồ” (NXB Văn học), tập truyện đầu tay đánh dấu mười năm gắn bó với nghiệp sáng tác.

Mảnh mai mà vững chắc

16 truyện ngắn trong tập là 16 câu chuyện về những cuộc đời khác nhau. Một điểm chung duy nhất, đó là đều viết về những người phụ nữ. Họ có hoàn cảnh không giống nhau, trải qua những bi kịch của riêng mình, nhưng những người phụ nữ đó đều khắc khoải nỗi niềm về cuộc đời, thân phận và hạnh phúc. Chị lựa chọn nhiều đề tài để truyền tải qua chủ đề đó. Từ những vấn đề nhạy cảm như mại dâm trong “Bông gòn nở trên cao” cho đến những câu chuyện thường ngày là cuộc sống hôn nhân với những xích mích, sự phản bội trong “Sương rụng lưng chừng” hay “Khu nhà không có nắng”, đến cả những mảnh ký ức vụn vỡ được chắp vá kể lại đẫm nước mắt thương tâm mà “Đầu làng có cây vông” đem lại và cả những câu chuyện ngoại cảm dẫn người đọc đi vào thế giới ma mị của “Sen Quan âm” và “Mưa phía bên kia cây cầu”.

Mỗi câu chuyện người đọc được dẫn đi một con đường khác nhau, một cách tiếp nhận khác nhau. Thế nhưng không thể phủ nhận dù truyện được viết ở ngôi thứ nhất đầy chân thực cho đến ngôi thứ ba khách quan thì đều tạo cho độc giả một cảm giác đồng cảm cao nhất. Có những khi, cứ ngỡ tác giả chính là nhân vật kể lại chuyện về mình, làm người đọc đau cùng nhân vật, khóc cùng nhân vật, mọi cảm giác đều rất thật.

Lữ Mai viết về những người phụ nữ mang trong mình lòng trắc ẩn, những khắc khoải không nguôi về hạnh phúc và thân phận chính mình. Chủ đề người phụ nữ không phải chủ đề mới, ngay cả việc viết về đô thị hay đời sống hiện đại mang đến những tác động cho cuộc sống con người cũng đã có những nhà văn khác chạm đến và rất thành công. Vậy Lữ Mai sẽ làm thế nào để một đề tài đã có quá nhiều người chọn viết sẽ không trở nên nhàm chán? Chị đã lựa chọn cách thức mới bằng việc gây ấn tượng bởi giọng văn dù vẫn mềm mại, mỏng manh nhưng lại mạnh mẽ.

Giọng văn này cũng chính là cách chị kể về các nhân vật nữ trong những truyện ngắn của mình: yếu đuối, luôn cần được chở che, bao bọc nhưng trước sóng gió lại luôn vững vàng không sợ hãi.